Kiều Nhụy Kỳ cứ tưởng Tiêu Đạc sẽ hỏi tới chuyện liên hôn của mình, dù sao Lương Khâm Việt đã mời anh tới để làm bia đỡ đạn rồi.
Nhưng anh không hỏi, cho đến khi xe lái ra khỏi khu dân cư của nhà họ Lương rồi anh mới hỏi một câu: “Đi đâu?”
“Ờ, về khách sạn ngủ vậy.” Buổi chiều cô không có lịch trình nào khác cũng không muốn bôn ba ở bên ngoài, dứt khoát về khách sạn ngủ bù.
Tiêu Đạc giơ tay cài đặt định vị đi tới khách sạn Định Âu: “Tối qua ngủ không ngon hả?”
“... Tạm được.” Tối qua cô cứ mơ thấy chuyện của ba tháng trước, đúng là ngủ không ngon giấc lắm.
“Muốn đi uống cà phê không?” Anh lơ đãng hỏi, “Tôi biết gần đây có một quán cà phê rất ngon.”
Bình thường Kiều Nhụy Kỳ ít khi uống cà phê, nhưng bây giờ chính Tiêu Đạc là người đưa ra đề nghi này khiến cô cảm thấy hấp dẫn hơn so với việc về khách sạn ngủ: “Được thôi.”
Tiêu Đạc lái tới ngã tư phía trước bèn đổi hướng, chở Kiều Nhụy Kỳ tới quán cà phê.
Xe chạy khoảng hai mươi phút, hệ thống định vị đã hướng dẫn họ đến đích thành công. Quán cà phê được xây ở góc phố nhỏ trông rất có phong cách, Kiều Nhụy Kỳ đợi Tiêu Đạc đậu xe xong rồi cùng anh xuống xe.
“Rõ ràng anh mới ở thành phố A chưa được bao lâu, sao biết được nhiều quán đẹp như vậy?” Nếu đổi lại là người khác thì cô sẽ lên mạng tìm hiểu trước, nhưng Tiêu Đạc thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-xuan/3727285/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.