Chương 3
Bên ngoài trời đã tối đen, người bảo vệ mặc đồng phục kéo cửa ra cho họ rồi hỏi Tiêu Đạc có cần lấy xe giúp anh hay không.
Tiêu Đạc lắc đầu đi thẳng ra ngoài, Kiều Nhụy Kỳ nghĩ có lẽ anh đúng là mắc chứng nghiện sạch sẽ thật.
“Tôi đi lấy xe, em ở đây đợi tôi hay là đi chung với tôi?” Tiêu Đạc ngừng bước hỏi Kiều Nhụy Kỳ.
Kiều Nhụy Kỳ chẳng ngại đi thêm một đoạn ngắn nữa, vả lại cô cũng không muốn đứng ở đây một mình: “Tôi đi chung với anh.”
“Được.” Tiêu Đạc đáp một tiếng rồi cùng đi về phía chỗ đậu xe.
Bãi đậu xe của Đế Hào đông hơn so với lúc bọn họ tới, chỉ mới đi một đoạn ngắn thôi mà đã có xe liên tục lái ngang qua.
Quả nhiên thành phố A có rất nhiều người giàu.
Kiều Nhụy Kỳ kéo cửa ghế phụ ra ngồi vào.
Tiêu Đạc tháo găng tay xuống để sang một bên rồi thắt dây an toàn: “Em còn muốn ăn thêm gì nữa không?”
Vừa rồi trong phòng bao Kiều Nhụy Kỳ chẳng ăn được bao nhiêu nhưng trà chiều trên máy bay khá là ngon miệng, lúc này cô không cảm thấy đói lắm: “Không cần đâu, nếu tối nay đói thì tôi sẽ gọi đồ ăn nhanh.”
Tiêu Đạc không nói gì nữa, anh bật nhạc trong xe lên giống như lúc đến, sau đó lái xe đi ra ngoài.
Kiều Nhụy Kỳ nhìn tòa nhà xa hoa Đế Hào dần dần khuất tầm mắt mới chợt nhớ ra bản thân chưa nói với Tiêu Đạc chỗ mình ở:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-xuan/3727279/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.