Sáng hôm sau.
Thái Dương thức dậy với cái đầu ong ong nhức nhối
Nguyễn Hoàng không nằm bên, chắc hẳn lại xuống chạy bộ.
Vừa bước vào phòng tắm, cậu theo thói quen tắm sớm của mình bèn lột áo bỏ sang một bên..
Nhìn vào gương..
Khoan..
Trên cổ và xương quai xanh.. có gì đây?
Mấy vết hồng hồng này.. làm sao có thể giống dấu hôn như vậy?
Sao có thể cơ chứ!
Chắc là cổ áo rộng nên muỗi cắn.
Trước đây chỉ có vài bộ mặc ở nhà. Vậy nhưng từ khi Nguyễn Hoàng tới, mỗi lần đi mua đồ đều ép cậu phải mua thêm một chút. Tính ra, cũng bốn tháng rồi, tủ đồ cũng đã phong phú hơn nhiều lắm.
Hôm trước, Khánh Trà thấy cậu mặc một chiếc sơ mi kiểu, còn giật mình tới khen không ngớt.
Nhưng sao lại không có cảm giác ngứa?
Bỏ đi. Lát nữa mặc sơ mi, cài lại cúc trên cùng là được.
Thế nhưng, Nguyễn Hoàng nhất định thắc mắc.
- Anh Dương, sao anh cài cúc cổ áo trên cùng làm gì vậy?
- Anh thấy lạnh.
- Lạnh sao?
Nguyễn Hoàng chỉ chỉ vào điện thoại của mình:-
- 29 độ C!
- ....!
- ----------------
Tầng hầm khu nhà.
Nguyễn Hoàng đắc chí xoay xoay cái chìa khóa ô tô trên tay
- Từ giờ tới lượt em chở anh.
- Đây...
- Hôm qua em với anh Trung đi nhận xe rồi làm thủ tục lâu muốn chết. Rườm rà quá đáng. 12h đêm mới về tới nhà lận.
- Chuyện này..
- Công ty cấp xe cho em để đi giao dịch đối tác đấy. Oai không?
Không kịp để Thái Dương có cớ phản bác. Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngan-sau-tram-ngay-yeu-em/22935/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.