Sau trận đánh ngày hôm ấy, ở Thông Thiên Quan không còn ai dám lỗ mãng nữa, chỉ còn tám lão binh lưu lại nhưng cũng chỉ có năm lão binh bảo con cháu tới nhập doanh thay mình, thêm mười sáu thân binh Lưu Trạm dẫn theo, cuối cùng Thông Thiên Quan có tổng cộng hai mươi chín binh lính.
Hoàng Đắc Khai và những lão binh ốm yếu bệnh tật vừa đi, bầu không khí của Thông Thiên Quan rực rỡ hẳn lên, không còn cảnh tượng rảnh rỗi tụm năm tụm ba buôn chuyện nữa, mỗi người đều chăm chỉ hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Song song với việc huấn luyện, Lưu Trạm vẫn tổ chức những cuộc đi săn như cũ.
Phạm vi săn thú của Lưu Trạm càng mở rộng hơn trong rừng, cũng không chỉ bắt mỗi lợn rừng. Hoạt động săn thú này mỗi tháng vẫn mang lại nguồn thu nhập khả quan, gần như tương đương với việc nhận thêm một phần lương cứng, đặc biệt là những người dũng cảm, được chia nhiều nên càng kiếm được nhiều.
Ban đầu những lão binh và tân binh mới đến còn hơi bài xích, sau đó cũng từ từ thích nghi và hưởng ứng nhiệt liệt, huống chi cơ hồ mỗi ngày đều được ăn thịt, đối với những quân hộ bình thường thì đúng là một cuộc sống trong mơ.
Bằng cách đó, Lưu Trạm hoàn toàn thu phục được sự tín nhiệm của mọi người, kế hoạch chiêu mộ thêm tân binh cũng được hắn đệ trình lên trên.
Trong lúc Lưu Trạm ở trên núi chỉnh đốn lại quân doanh, thư viện Vân Trung cũng đang khẩn trương chuẩn bị cho kỳ thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngan-dam-luu-day/3557609/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.