Lưu Trạm dẫn theo nhóm đàn em tu sửa doanh trại, ngày đầu tiên tổng binh Hoàng Đắc Khai còn giả mù sa mưa tới hỏi han quan tâm vài câu, bảo rằng làm bộ hạ nên tới hỗ trợ, kết quả toàn là lời nói suông, dọn có mấy tảng đá mà làm nửa ngày không xong.
Trải qua hai ngày quan sát Lưu Trạm mới nắm được lịch làm việc và nghỉ ngơi của binh lính ở đây.
Cứ bốn canh giờ đổi gác một lần, tác phong canh gác rất tùy ý, tốp năm tốp ba pha trà ngồi tán gẫu. Cái kiểu nhàn hạ kia làm Lưu Trạm tưởng rằng mình đang tới công viên chứ không phải là vùng quan ải biên giới.
Ở Thông Thiên Quan một ngày cũng chẳng có mấy người qua đường, nếu có thì cũng chỉ là những thôn dân quen mặt ở thôn lân cận. Nhóm binh lính cứ như thế ngoại tiên nhân, sống cuộc sống thảnh thơi nhàn nhã.
Tạm thời Lưu Trạm chưa tính tới chuyện quản bọn họ, có lẽ vì thái độ đó mà các lão binh cảm thấy hắn là một quả hồng mềm dễ bóp, càng thêm không kiêng nể gì.
Một buổi chiều nọ quân doanh chia bữa tối, cơm canh hằng ngày của Lưu Trạm vẫn do Trương Tiểu Mãn phụ trách, lúc gần tới giờ cơm, từ xa hắn đã nghe thấy tiếng tranh chấp.
"Đồ ăn hôm nay của bách hộ trưởng ít thế này thôi hả!?"
Đầu bếp gân cổ cãi: "Trên núi lương thực thiếu thốn, chẳng còn cách nào hết!"
Trương Tiểu Mãn chỉ vào đầu bếp, nổi giận mắng to: "Rõ ràng tôi nhìn thấy trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngan-dam-luu-day/3557608/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.