Sau khi xong vụ mùa thu hoạch, cảnh tượng ầm ĩ hai bên đồng ruộng cuối cùng cũng kết thúc, cả thôn yên tĩnh trở lại, nhóm thiếu niên tinh lực dư thừa mỗi ngày lại bắt đầu trèo đèo lội suối khắp nơi, lăn lộn săn thú hoang.
Săn lợn rừng đối với Lưu Trạm đã trở thành việc xe nhẹ đường quen, mùa thu là lúc lợn rừng béo nhất, không tranh thủ săn thêm mấy con thì đợi đến khi nào?
Huống chi mấy ngày này Lưu Học Uyên quyết tâm không cho Tống Phượng Lâm đi theo Lưu Trạm lên núi phá phách, Lưu Trạm đành phải trút toàn bộ oán khí của mình lên đàn lợn rừng.
Vì vậy thịt lợn rừng của nhà họ Lưu nhiều đến độ ăn mãi không hết, không chỉ nhà họ Lưu mà ba nhà Tào Trương Văn cũng tương tự, trong nhà treo đầy thịt khô, đủ ăn tới tận mùa xuân năm sau.
Lưu Trạm và nhóm Tào Tráng bàn nhau, quyết định mang lợn rừng xuống núi bán kiếm tiền.
Nhà Tào Tráng có xe bò, một xe kéo được hai con to hai con nhỏ, tổng cộng bốn con hoàn chỉnh, trước khi lên đường, Lưu Trạm rẽ xe ngang qua nhà mình, nhìn thử vào bên trong.
Lúc này trời mới tờ mờ sáng, Tống Phượng Lâm đã dậy, đang rửa mặt chải đầu ở bệ cửa sổ.
Thời gian trước Tống Phượng Lâm đi theo Lưu Trạm dậy sớm tập thể dục hoặc lên núi săn thú thành thói quen, bây giờ Lưu Học Uyên không cho Tống Phượng Lâm đi theo Lưu Trạm nữa nhưng Tống Phượng Lâm vẫn dậy sớm đọc sách.
"Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngan-dam-luu-day/3557604/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.