Nhìn bóng lưng Tuệ Giác hòa thượng trong lòng Nhất Vô Niệm có một chút gì đó không thoải mái, bất quá không để hắn suy nghĩ quá lâu, mấy vị phật tử bên cạnh hắn lập tức thúc giục. Tạm thời ép chặt đi dòng suy nghĩ, Nhất Vô Niệm cất bước đuổi theo Tuệ Giác hoà thượng.
Không bao lâu, mấy người bọn họ lập tức xuất hiện tại một nơi được gọi là Điện Thiền Tâm.
Đưa mắt nhìn lên, hắn phát hiện ở giữa đại điện là một tượng phật thật lớn, tư thế đang ngồi khoanh chân, sau lưng có vô số cánh tay xòe ra hai bên. Kim quang từ bức tượng phật tỏa ra khiến cho người ta không dám nhìn thẳng vào, vô cùng trang nghiêm, thần thánh.
Mặc dù Nhất Vô Niệm không nhận ra tượng phật trước mặt là vị nào, bất quá cũng làm theo Tuệ Giác hòa thượng chắp tay thành kính.
Xong việc, Tuệ Giác hòa thượng vẫy tay với đám phật tử đằng sau.
Đợi mấy người đi hết, Tuệ Giác hòa thượng nhìn vào tượng phật đồng thời cũng lên tiếng: “Nhất thí chủ, Thiên Phương Tự cùng Huyền Đan Tông cũng coi như có chút giao tình, đặc biệt là sư tôn ngài lại là khách quý của phật tự. Tình hình của thí chủ ta cũng đã nắm được, muốn chữa cũng không phải không có cách. Chỉ không biết thí chủ có đáp ứng được vài yêu cầu của phật tự hay không?”
“Yêu cầu? Mời ngài nói.” Nghe được nguyền rủa có thể hóa giải, hai mắt của Nhất Vô Niệm lóe lên tia vui mừng, vội vàng mở miệng hỏi.
“Đây là quy định từ trước tới nay của phật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-quet-rac-bat-dau-dieu-thap-tu-hanh/967127/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.