Diêm Hàn còn mặc bộ đồ cậu mang về hôm nọ, đơn giản mà tùy tiện đứng ở cửa, lúc này trời còn chưa muộn lắm, ánh chiều chiếu vào khuôn mặt tuyệt mỹ cũng ánh mắt sắc bén, như thể viện nhỏ này đều nằm dưới hào quang của cậu.
"Mày là..." Ả đàn bà cuối cùng cũng hoàn hồn, bị khí thế của Diêm Hàn chấn động, ả không dám tin mà hỏi "Mày là Tiểu Hàm?"
Tuy rằng hoài nghi khả năng này, nhưng ả vẫn thấy khó mà tin tưởng.
—— Đây là Nhan Hàm? Đây là Nhan Hàm nhát gan hướng nội trong ấn tượng của ả đây sao?
Trước kia ả từng gặp con bé này, lần cuối cùng hình như là lúc đối phương mười mấy tuổi, trong ấn tượng của ả con bé này mặc một thân quần áo cũ, luôn cuối đầu, trước mặt ba nó luôn vâng vâng dạ dạ, làm người ta thích không nổi.
Nhưng sao bây giờ lại... Mới chỉ có một năm thôi mà, đã...
Càng làm người ta không dám tin chính là con bé kia luôn luôn cúi đầu, tuổi còn bé đã hơi còng lưng, thế cho nên ả ta không nhớ rõ Nhan Hàm kia trông như thế nào.
Cho nên cái người ngũ quan cực kỳ tinh xảo, xinh đẹp đến tột đỉnh kia thật sự là Nhan Hàm sao?!
Ả đàn bà bị Diêm Hàn làm cho chấn động, không chỉ có dáng vẻ mắng người giảm xuống, ngay cả khí thể chửi đổng ban nãy cũng ném mất tăm!
Nhưng tốt xấu ả ta vẫn nhớ rõ mục đích hôm nay mình tới đây, vì thế nói với Diêm Hàn "Tao đang nói với ông bà nội mày, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-ay-toi-mang-do-nu-di-hoc/992805/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.