Táo đỏ cùng sữa bò kết hợp với nhau, không có những hương vị hoa hòe lòe loẹt khác, làm cậu nhớ tới sữa đậu nành vị táo đỏ hay uống hồi bé, mang theo hương thơm nhè nhẹ của sữa.
Khỏi phải nói, hương vị này đã chọc đến trái tim anh Diêm, cậu không khỏi hút thêm một ngụm to.
"Cảm ơn." Diêm Hàn lại cảm ơn Lâm Kiến Lộc.
Vừa nhấc đầu lên, liền phát hiện Lâm Kiến Lộc lại bắt đầu nhìn chằm chằm cậu không chớp mắt.
... Má ơi, nhìn cái gì đó!
Bị đánh giá đến suýt thì xù lông, Diêm Hàn dứt khoát nói "Để tôi đi lấy cơm cho, cậu muốn ăn cái gì?"
"Tôi đi với cậu." Lâm Kiến Lộc nói.
Cuối cùng hai người đi đến cửa sổ ít người xếp hàng nhất, đợi chốc lát liền đến phiên bọn họ, Diêm Hàn mua hai phần rau xào một phần cơm, Lâm Kiến Lộc cũng gọi món mình muốn, bác gái múc cơm hai tay linh hoạt bấm máy tính tiền, Diêm Hàn nói "Để tôi trả cho."
Còn không chờ cậu lục ba lô láy thẻ cơm, giữa hai ngón tay thon dài của Lâm Kiến Lộc đã kẹp một cái thẻ, quẹt ngay tại chỗ.
"Tích."
"Ấy đừng đừng đừng!"
Diêm Hàn muốn ngăn lại nhưng chậm một bước, sao cậu có thể không biết xấu hổ để bạn học Lâm hết mời trà sữa đến mời cơm cho được, đại ca cảm thấy vô cùng ngại, chỉ có thể xám xịt móc điện thoại ra "Chúng ta thêm WeChat đi, tôi chuyển tiền lại cho cậu."
Trong trường không cho phép dùng điện thoại, nhưng hôm nay là cuối tuần, suy xét đến việc những học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-ay-toi-mang-do-nu-di-hoc/234938/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.