Tuy rằng đã sớm phòng bị, nhưng cậu không ngờ Lâm Kiến Lộc lại là người thẳng thắng như vậy!
Hắn thấy cái gì rồi?
Sợ hãi cả kinh, còn phải ổn định lại cảm xúc của mình, Diêm Hàn cười ha ha hỏi "Cậu thấy gì cơ?"
Không ngờ Lâm Kiến Lộc lại nói "Mấy đứa trẻ trong viện phúc lợi tôi đều biết, là tôi suy xét không chu toàn, sau này sẽ không còn người tới khi dễ bọn trẻ nữa."
"..." Vì quá khẩn trương mà đại ca đã nghẹn một hơi, Diêm Hàn sắp tự nghẹn tới hôn mê mặt không còn chút biểu tình "À."
"Bạn học Lâm... Ý cậu nói là?"
"Tôi vừa mới thông báo một tiếng, nếu lại có thiếu niên bất lương đến viện phúc lợi nháo sẽ có người người đến xử lý. Chuyện cậu đánh nhau không cần phải lo, tên côn đồ kia không có năng lực, cũng không có chứng cứ, không động được cậu."
"Hả? À..."
Diêm Hàn nỗ lực phân tích lời nói của Lâm Kiến Lộc, cậu biết trong nhà người này có bối cảnh, người quyền quý trước kia không phải cậu chưa từng tiếp xúc, cho nên nếu việc này đã có Lâm Kiến Lộc ra tay, quả thật không còn chuyện để mình nhọc lòng.
Cậu nói "Cảm ơn bạn học Lâm."
"Bất quá đánh nhau cũng không phải chuyện tốt." Lâm Kiến Lộc lại nói "Cậu cũng bị thương, về sau có động thủ trước đó cũng nên nghĩ xem có biện pháp nào tốt hơn không."
Diêm Hàn "Ừm."
"Bị thương nặng không?" Lâm Kiến Lộc lại hỏi.
"Không việc gì." Theo bản năng nói việc đao to búa lớn là không việc gì, quay đầu lại thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nam-ay-toi-mang-do-nu-di-hoc/234937/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.