Về đến nhà Từ Liên đem túi đựng thức ăn trong tay áo ra, phụ thân cùng hai hài tử liền tròn mắt nhìn, này nhìn giống như một đống xà bần, tất cả mọi thứ thịt cá rau xanh trộn lẫn vào nhau cứ ghê ghê thế này không biết ăn vào có mùi vị gì, có bị đau bụng không nữa. Từ Liên thấy ba người tròn mắt nhìn thứ nàng mang về mà không ai dám động đũa, nàng mỉm cười ngượng ngùng.
“Ta lấy mỗi thứ một ít, này là những thứ rất ngon a, bất quá bị bỏ chung trộn lẫn vào nhau nhìn không thấy đẹp mắt nữa.”
Nàng gắp bỏ vào chén mỗi người một ít.
“Ăn đi, không chết được đâu.”
Ba người liếc mắt nhìn nhau, a Thiết mạnh dạn gắp thức ăn trong chén bỏ vào miệng, cái này là của a tỷ khó khăn lắm mới lấy về, dù có chết cũng không thể phụ lòng a tỷ được. Nhưng vừa ăn một miếng, hai mắt tiểu muội nhỏ liền sáng lên, rất ngon nha. A Thiết ăn liền miệng, còn gật đầu khen ngon, thế là a cha cùng a Minh cũng bắt đầu ăn.
“Cái này ngon quá.” Từ Bá gật gật đầu vừa ăn vừa nói.
A Minh cũng nói chen vào, “Nhìn thấy ghê ghê nhưng ăn lại rất ngon, a tỷ, tỷ thật giỏi.”
Ây, giỏi gì chứ, chỉ lấy thức ăn thừa về thôi mà, nàng sau này còn muốn cho mọi người trong nhà một cuộc sống đầy đủ sung túc hơn. Bất quá lại nhớ đến Đoàn thiếu gia, Từ Liên liền thở dài, có thể đánh liều một lần giúp hắn làm mối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-lam-the-tu-cua-ta-nhe/2645282/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.