Đến khi Hạ Nguyệt Lam nhận ra rằng mình không có lựa chọn thì đã quá muộn. Cô bị anh kéo đi ăn sáng, rồi thay đồ ở “tủ quần áo khổng lồ” đã thuộc quyền sở hữu của cô. Ngoại trừ lúc thay đồ ra, anh hầu như đều kè kè bên cạnh như sợ cô chạy mất không bằng ấy. Anh nghĩ chân cô đủ dài để chạy thoát dễ dàng đến thế hay sao?
Hai người sánh vai bước vào công ty trước ánh mắt đổ dồn của mọi nhân viên gần đó. Sếp và thư kí Hạ lại đến cùng lúc? Một vài người bàn tán xôn xao, phần lớn thì trầm trồ ngưỡng mộ. Tần suất thân mật của hai người này sánh ngang với một cặp đôi yêu đương bình thường rồi đấy nhé!
“Tôi sẽ lên phòng anh báo cáo sau. Tạm biệt ạ.” Cô cứ nghĩ đến đây là được buông tha rồi, nhưng ai ngờ…
“Ai cho đi?” Anh nói. “Từ hôm nay dọn đồ lên phòng tôi.”
“Cái gì? Tại sao ạ?” Không phải chứ? Anh còn muốn cô dọn lên tận đó để làm việc? “Mà không được…tôi không muốn phải đảm nhận cả việc giải thích cho nhân viên tò mò đâu.”
“Thì sao? Không phải chúng ta đúng là như vậy à?”
“Tất nhiên là không rồi! Tôi sẽ ở lại chỗ cũ.”
Anh nhíu mày, cô có cần phải phản đối gay gắt thế không? Anh chỉ là muốn cô ngồi gần đó\- trong tầm nhìn của anh\- để làm việc thôi mà.
“Tùy em.” Nói gì cô cũng không cho, anh lạnh nhạt bỏ lên phòng.
Cô thở dài chán nản, cũng bỏ về phòng mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-cua-sep/2350790/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.