“Cộc cộc”, bên ngoài có tiếng ai gõ vào cửa kính. Phong Bạch Ngôn nghe động, tay vươn ra nhấn nút mở cửa sổ.
“Cậu là cái người lần trước đi cùng con bé Nguyệt Lam đúng không?” Một bà cô trung niên\- ăn mặc khá lòe loẹt so với tuổi thật\- đang ngó vào nhìn anh.
“Chào bà ạ.” Anh gật đầu chào hỏi. Không phải đây là bà lần trước anh và cô gặp trên đường về từ siêu thị sao?
“Cậu với con bé là quan hệ cấp trên và cấp dưới sao?”
“Cũng gần như thế ạ.” Anh đáp.
“Vậy…hai đứa có phải người yêu không?” Bà cô hỏi thầm.
“Vẫn chưa phải.” Anh thành thật đáp.
“Là thế à…con bé nhìn thế mà lại có phúc phết đấy nhỉ?”
Nhìn thế? Anh nhíu mày khó chịu. Bà cô này cuối cùng là muốn moi móc chuyện của cô để làm gì?
“Bà Loan ạ? Bà cũng đi mua đồ sao?” Cô bước đến, nhìn thấy bà ta cũng chào hỏi một câu.
“Ồ…ừ. Cô và cậu này có vẻ thân mật quá nhỉ?” Bà ta hỏi với cái nhìn dò xét.
Cô cười gượng đáp: “Anh ấy cho cháu đi nhờ xe, nếu không sẽ dễ muộn giờ làm, ảnh hưởng công việc.”
“Thế à? Cô đúng là may mắn đấy nhé, có một cậu sếp vừa trẻ đẹp lại vừa chu đáo như vậy. Không như con gái tôi, đi làm toàn bị sếp ngược đãi, sai chạy vặt suốt mà lương thì bèo bọt…” Một ngàn không trăm linh một câu kể lể của bà cô đã đủ ngốn mất của hai người 10 phút cuộc đời.
“Ahaha…đến giờ rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-moi-cua-sep/2350771/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.