Giọng nói cố ý hạ thấp của Tư Bác Văn càng khiến người ta cảm thấy mập mờ hơn trong màn đêm đen này.
Lục Nghiên Tịch đỏ mặt giải thích: “Làm sao vậy?”
Dáng vẻ này của anh thật sự khiến người ta thấy ghét.
Tư Bác Văn nhướng mày, nhìn Lục Nghiên Tịch hỏi một đằng trả lời một nẻo, trong lòng anh không khỏi tức giận.
“Nói.”
“Sao không nói với Hoắc Vũ Khải rằng em và anh đang ở bên nhau?”
Hàng ngày trong đầu người phụ nữ này cứ nghĩ cái gì không biết.
Tư Bác Văn liên tục truy hỏi, điệu bộ này rõ ràng là chỉ cần Lục Nghiên Tịch không nói thì anh sẽ không dừng lại.
“Nói!”
Lục Nghiên Tịch cắn môi dưới, vẻ mặt do dự: “Em…”
“Em chỉ không muốn khiến anh ấy hiểu lầm thôi.”
Thật ra Lục Nghiên Tịch cũng không nghĩ nhiều đến thế, đơn giản chỉ là cảm thấy như vậy không được hay lắm mà thôi.
Nhưng trong mắt Tư Bác Văn lại là cố gắng che giấu điều gì đó.
“Vậy sao?”
Tư Bác Văn nhìn Lục Nghiên Tịch với ánh mắt nghi ngờ.
“Hiểu lầm gì?”
Điều anh muốn chính là khiến cho Hoắc Vũ Khải hiểu lầm.
Như vậy mới có thể khiến người đàn ông đó từ bỏ và rời khỏi Lục Nghiên Tịch.
Nhìn dáng vẻ này của Tư Bác Văn, cô không khỏi cảm thấy buồn cười.
Cô nhướng mày, nhìn anh với vẻ như cười như không.
“Sao, anh ghen à?”
Tư Bác Văn khịt mũi lạnh lùng, đặt môi mình lên tai Lục Nghiên Tịch: “Em nghĩ sao?”
Nói rồi anh cắn nhẹ vào dái tai cô.
“Anh nói cho em biết, tốt nhất em hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/453042/chuong-523.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.