🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nhưng đến cuối cùng, Tư Bác Văn vẫn nhịn.

Anh cười lạnh: “Lục Nghiên Tịch, nếu như em còn tiếp tục không ngoan ngoãn uống thuốc, còn tiếp tục làm loạn, đến lúc đó tôi không thể bảo đảm phía Lý Tang Du được đâu.”

Tư Bác Văn biết, vào lúc này chỉ có Lý Tang Du mới là điểm yếu của Lục Nghiên Tịch.

Cô gái này vốn dĩ cứng mềm đều không ăn, nếu như không nhắc đến Lý Tang Du, sợ là Lục Nghiên Tịch sẽ không nghe.

Không ngoài dự đoán, giây sau, sắc mặt Lục Nghiên Tịch đột nhiên thay đổi.

Cô nhìn Tư Bác Văn, mở miệng.

“Tư Bác Văn, có chuyện gì cứ nhắm vào tôi, anh đừng dùng mẹ tôi để uy hiếp tôi!”

Người đàn ông này, đúng thật là quá đáng ghét.

“Nhắm vào em?”

“Bảo em ngoan ngoãn uống thuốc, em có nghe lời không?”

Nói xong, môi Tư Bác Văn nhếch lên một nụ cười tàn nhẫn, anh đưa thuốc ở bên cạnh cho Lục Nghiên Tịch.

“Uống đi, đừng để tôi phải nói lại lần thứ hai.”

Nếu như có thể, thật sự Lục Nghiên Tịch muốn bưng chén thuốc đó lên rồi tạt thẳng vào mặt Tư Bác Văn.

Chỉ là, lý trí còn sót lại luôn nhắc nhở cô, không thể làm vậy được.

Lục Nghiên Tịch hít thở sâu, cố gắng kìm chế sự bất mãn của mình lại.

Cuối cùng, cô bưng chén thuốc lên uống cạn một hơi.

Không phải chỉ là thuốc thôi sao? Cô uống!

Nhìn thấy Lục Nghiên Tịch đã uống hết thuốc, lúc này Tư Bác Văn mới hài lòng gật đầu.

Anh đưa tay ra, như đang quyến luyến, sờ lên khuôn mặt nhỏ của Lục Nghiên

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/453023/chuong-504.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bà Lục Lại Cho Tôi Leo Cây
Chương 504: Uy hiếp
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.