Quan hệ giữa cô và Tư Bác Văn đã định trước là không có kết quả được rồi.
Nhìn dáng vẻ này của Lục Nghiên Tịch, Tư Bác Văn luôn cảm thấy trong lòng đau đớn không rõ.
Nhưng anh lại không cách nào thay đổi được.
Anh nhếch khóe miệng, tính nói thêm điều gì đó.
Nhưng anh còn chưa kịp mở lời thì đã bị Lục Nghiên Tịch thẳng thừng cắt ngang.
“Không có chuyện gì cả, mong tổng giám đốc Tư nghỉ ngơi sớm một chút.”
Vừa dứt lời, Lục Nghiên Tịch đã đẩy Tư Bác Văn ra, cả người nhào thẳng lên trên giường.
“Lúc đi ra phiền tổng giám đốc Tư đóng cửa giúp tôi.”
Ngay sau đó, anh nhìn thấy Lục Nghiên Tịch đã nằm trên giường, trông có vẻ thực sự đã mệt mỏi đến mức không chịu được nữa rồi.
Nhìn dáng vẻ này của Lục Nghiên Tịch, Tư Bác Văn cũng không rõ cảm xúc trong lòng mình là gì.
Anh siết chặt lòng bàn tay, gật đầu rồi rời khỏi.
Sau đó tiếng đóng cửa vang lên, Tư Bác Văn đã đi rồi.
Rầm!
Vừa nghe thấy âm thanh này, vốn dĩ thân thể của Lục Nghiên Tịch vẫn luôn căng thẳng, lúc này cô mới thật sự buông bỏ lớp phòng ngự trong lòng.
May mắn, may mắn là Tư Bác Văn đã đi rồi.
Nếu không, Lục Nghiên Tịch thật sự lo lắng, sợ mình không nhịn được…
Bất chợt, một mùi màu tanh nồng đậm dâng lên trong miệng.
…
Ngày hôm sau, mọi người đã theo nhau thức dậy từ sáng sớm, đến rất đông đủ.
“Hôm nay, công việc của chúng ta là phải đi khảo sát làng du lịch bên này, tất cả mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/453005/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.