Nghe những lời của Lục Nghiên Tịch, Tư Bác Văn chỉ cảm thấy hơi buồn cười, anh nhướng mày, không khỏi nói.
“Liên quan gì đến tôi?”
Lục Nghiên Tịch trợn mắt, lười chẳng muốn tranh cãi với Tư Bác Văn.
“Chuyện này chắc hẳn có người cố ý, mong tổng giám đốc Tư có thể cho tôi một lời giải thích rõ ràng.”
Chuyện này xảy ra tại cuộc họp thường niên của Tư Thị. Tư Bác Văn đương nhiên có nghĩa vụ phải điều tra rõ ràng xem chuyện gì đang xảy ra.
Nghe Lục Nghiên Tịch nói vậy, Tư Bác Văn gật đầu.
“Yên tâm, tôi biết rồi.”
“Tôi sẽ điều tra rõ.”
Nói xong, ánh mắt Tư Bác Văn không khỏi tối sầm lại, hiện lên chút âm u.
Phải biết, Tư Bác Văn ghét nhất là loại người giở trò ngấm ngầm sau lưng người khác.
Nếu để anh điều tra ra ai là kẻ đứng sau, anh chắc chắn sẽ không bỏ qua.
Bỗng, Tư Bác Văn lại nhớ đến lời của Nguỵ Như Mai.
Anh ngước mắt lên, không nhịn được hỏi Lục Nghiên Tịch: “Lúc cô rời đi có nhìn thấy Nguỵ Như Mai không?”
Nghe câu hỏi của Tư Bác Văn, Lục Nghiên Tịch không khỏi có chút khó hiểu.
Cô lắc đầu: “Không, sao vậy?”
Nghe đến đây, ánh mắt Tư Bác Văn tối sầm lại.
Nếu Lục Nghiên Tịch không gặp Nguỵ Như Mai, vậy tại sao Ngụy Như Mai lại nói như vậy…
Ánh mắt Tư Bác Văn lạnh lẽo, không tránh được rơi vào đắn đo.
“Không sao.”
Tư Bác Văn gật đầu, nén nỗi nghi ngờ xuống đáy lòng.
“Bên này tôi còn chút việc, đi trước, đến lúc đó gặp lại sau.”
Nói xong, Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452947/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.