Anh xoay người, đi thẳng sang một hướng khác.
"Bác Văn, anh đi đâu vậy!"
"Bác Văn!"
Ngụy Như Mai cực kỳ không cam lòng nắm chặt lòng bàn tay, trong mắt đầy vẻ căm hận.
Hiện tại Tư Bác Văn đã thay đổi với cô ta, không phải là cô ta không cảm nhận được, không được! Cô ta nhất định phải ngăn cản chuyện như vậy xảy ra.
Cô ta vất vả lắm mới trốn từ nước ngoài về đây, tuyệt đối không thể cứ buông tay Tư Bác Văn dễ dàng như vậy.
Càng nghĩ như thế, Ngụy Như Mai càng kiên định với ý nghĩ trong lòng mình.
Lúc này, Tư Bác Văn xoay người, đi thẳng đến nhà vệ sinh.
Sau khi anh rửa tay qua loa thì chuẩn bị rời đi.
Mới vừa đi vài bước, đột nhiên một đôi khuyên tai hiện ra trước mắt anh, anh chỉ thấy có chút quen mắt.
Nhặt lên nhìn thử, đây, đây không phải là khuyên tai hôm nay của Lục Nghiên Tịch sao?
Không biết vì sao, cảm giác xấu trong lòng Tư Bác Văn càng ngày càng mãnh liệt hơn.
Rốt cuộc là Lục Nghiên Tịch chạy đi đâu.
Anh nâng mắt lên, gọi điện thoại thẳng cho Lăng Thiệu Huy.
Tút tút tút…
Điện thoại vừa mới được kết nối không bao lâu, giọng nói của Lăng Thiệu Huy đã truyền đến ở đầu bên kia điện thoại.
"Tổng giám đốc, sao vậy ạ?"
Tư Bác Văn nhìn thoáng qua dây chuyền trong tay mình, đôi mắt lạnh đi.
"Điều tra thử cho tôi hiện tại Lục Nghiên Tịch ở đâu."
Hẳn là Lục Nghiên Tịch vẫn chưa trở về, không đơn giản như vậy.
Nghe được lời của Tư Bác Văn, Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452944/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.