Ngụy Như Mai vừa dứt lời, mặt đối mặt với Mễ Lộ, trong đáy mắt tràn đầy sự giận dữ.
“Vậy nên, tốt nhất là Mễ Lộ cô thành thật một chút cho tôi.”
“Đứng yên bên cạnh tôi, nếu như có chuyện tốt gì, chắc chắn sẽ không thiếu phần cô đâu.”
Mễ Lộ đứng im tại chỗ, không dám động đậy.
Trong đầu chỉ toàn truyền lại giọng nói của Ngụy Như Mai.
Cô ta nhắm mắt lại, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
Trong đầu cô ta có những đoạn kí ức về ba mẹ và em trai, cứ thế nhanh chóng chạy qua não.
Một lúc lâu sau, Mễ Lộ mới gật đầu.
“Được, tôi đồng ý với cô.”
Không phải chỉ là Mễ Lộ tiếp tục ra tay giúp Ngụy Như Mai thôi sao? Cô ta làm là được rồi.
Chỉ cần Ngụy Như Mai có thể không làm hại đến em trai, những thứ khác đều không quan trọng.
Nghe thấy lời của Mễ Lộ, Ngụy Như Mai không nhịn được cười, trong mắt ngập tràn sự thỏa mãn.
“Không tệ, như thế này sớm chút có phải tốt hơn không?”
Nếu như sớm chút, Mễ Lộ hiểu chuyện được như thế này, sao hai người họ có thể thành ra như bây giờ.
Nghĩ vậy, Ngụy Như Mai bước lên phía trước, đưa tay ra một tay nắm lấy Mễ Lộ, trên mặt toàn là vui vẻ.
“Mễ Lộ, chút nữa cô cứ làm theo lời tôi nói là được rồi.”
Đang nói, Ngụy Như Mai ghé sát lại bên tai Mễ Lộ rồi nhỏ giọng thì thầm.
“...”
Nghe thấy kế hoạch của Ngụy Như Mai, ánh mắt Mễ Lộ không kìm được tối sầm lại.
Gật đầu: “Ừm, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452942/chuong-423.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.