Bây giờ, để cô và Tư Bác Văn cùng ăn cơm với nhau thì chắc chắn không thể nuốt trôi.
Nói xong câu đó, Lục Nghiên Tịch xoay người, chạy thẳng ra ngoài.
Nhìn bóng lưng của Lục Nghiên Tịch, trong mắt Tư Bác Văn hiện vẻ đăm chiêu.
Hiện tại, quả thật anh hơi tò mò.
…
Bên này, sau khi ra khỏi công ty không được bao lâu thì Lục Nghiên Tịch đã về thẳng tới nhà.
Câu nói của Thái Vũ Hàng vẫn còn văng vẳng bên tai, bây giờ, nếu có thời gian thì cô vẫn nên chăm sóc mẹ mình nhiều hơn.
Không ngờ vừa bước vào cửa, cô đã nghe tiếng động thật lớn vọng ra.
Lục Nghiên Tịch biến sắc, trong lòng thầm thốt không ổn rồi.
“Mẹ!”
“Mẹ không sao chứ!”
Nói rồi, Lục Nghiên Tịch sải bước xông thẳng lên lầu, chạy đến phòng của Lý Tang Du.
Hiện giờ, điều cần làm đầu tiên là phải kiểm tra tình trạng của Lý Tang Du.
Lục Nghiên Tịch vừa đẩy cửa phòng đã trông thấy Lý Tang Du ngất xỉu nằm trên đất, mặt mũi trắng bệch.
Lục Nghiên Tịch sửng sốt, đầu óc lo lắng theo.
“Mẹ!”
Đầu ngón tay cô run lên, Lục Nghiên Tịch chạy thật nhanh về phía bà, một tay đỡ mẹ.
Nhìn Lý Tang Du như thế, Lục Nghiên Tịch chỉ cảm thấy lòng đau đớn khôn nguôi.
Cô vội vàng lấy điện thoại, bấm số gọi cấp cứu và Thái Vũ Hàng.
Mười phút sau, Lý Tang Du được đưa thẳng tới bệnh viện.
Lục Nghiên Tịch cũng đi theo, đang đứng đợi trước cửa phòng cấp cứu, đi tới đi lui, chờ kết quả.
Ngay lúc này, Thái Vũ Hàng cũng chạy từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452925/chuong-406.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.