Lý Tang Du trở về khách sạn, vẫn cứ thấy trong lòng bức bối. Cô ăn vội một bát hoành thánh ở dưới lầu rồi trở về phòng luôn, nhìn điện thoại khoảng tám chín giờ, chỉ sợ là bọn trẻ đã ngủ rồi.
Mong muốn trở về ngày càng bén rễ trong lòng cô, sự thay đổi của Lục Huyền Lâm khiến Lý Tang Du hơi sợ hãi. Cô cảm thấy ở lại nơi này cũng không phải là kế sách lâu dài.
Sáng sớm ngày hôm sau đến tổng công ty, trực tiếp giao báo cáo của mình cho quản lý Lý, nói không có việc gì thì buổi chiều mình sẽ trở về.
Ai ngờ quản lý Lý lại tỏ vẻ không chịu chấp nhận: “Tôi nói thật, cô đến thì cũng thấy rồi đó, nhân viên của tổng bộ không đủ, cho nên chúng tôi định điều cô từ chi nhánh tới hỗ trợ.”
Nói xong, quản lý Lý cảm thấy cách này rất được, càng nghiêm túc hơn: “Tất nhiên, công ty sẽ sắp xếp chỗ ở cho cô, nghe nói cô còn có hai đứa con nhỏ, vừa khéo có một trường mẫu giáo gần đấy, có thể đi học ở đó.”
Sắc mặt Lý Tang Du hơi tái nhợt. Cô không biết chiêu này của quản lý Lý rốt cuộc có phải là Lục Huyền Lâm bày mưu tính kế hay không, nhưng hôm nay quản lý nói ra lời đề nghị như vậy, cô cũng không thể nói rõ sự tình.
Cô mặc bộ váy dài tay màu vàng nhạt, khí chất trong trẻo độc lập, khác biệt hoàn toàn với tất cả các đồng nghiệp nữ khác trong công ty. Lý Xuân Tùng thấy tuy cô cúi đầu nhưng chiếc cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452760/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.