Thái Vũ Hàng ôm chặt người trong ngực, nước mắt rơi như mưa: “Sau khi nhìn thấy em, anh lại không nỡ, cho dù trước đó anh hận em đến cỡ nào đi nữa, vừa nhìn thấy em thì anh liền mềm lòng, không có cách ra tay, tình nguyện để mình bị thương chứ không thể để em khó chịu... có phải là anh rất ngu ngốc không?”
Một cái tay nhẹ nhàng chạm vào đầu anh ta.
Thái Vũ Hàng giật mình, lúc này mới phát hiện không biết từ lúc nào Lý Tang Du đã mở mắt ra.
“Tang Du...”
Lý Tang Du há to miệng, cô muốn nói chuyện.
Thái Vũ Hàng vội vàng lấy mặt nạ dưỡng khí trên mặt cô ra.
“Xin lỗi... xin lỗi...” Rốt cuộc, Lý Tang Du đã có thể chính miệng nói hai chữ này cho anh ta nghe.
Tất cả những nghi hoặc trước đó đều được giải quyết dễ dàng.
Tại sao lúc nào anh ta cũng mang theo băng cá nhân?
Tại sao lại có ảnh chụp của Lâm Hân?
Bởi vì anh ta chính là Lâm Bách Thần.
Thái Vũ Hàng ngây ngốc nhìn Lý Tang Du rơi nước mắt đầy mặt trước mắt mình.
Một lúc lâu sau, anh ta mới hỏi: “Em đã nghe được rồi?”
Lý Tang Du gật đầu: “Là em đã hại anh, Bách Thần...”
Cảm ơn trời đất, anh vẫn còn sống.
Cô đưa tay ôm lấy anh ta.
Hai năm, cô đã áy náy hai năm rồi.
Chỉ cần anh ta còn sống, chịu đựng cảm giác tội lỗi trong hai năm thì có là cái gì?
“Tang Du, chuyện quá khứ thì cứ để nó qua đi, chỉ cần em có thể sống tốt, có phải nhận lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452706/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.