“Cảm ơn bác sĩ, cảm ơn bác sĩ!” Mẹ Lục xúc động chỉ thiếu điều quỳ xuống cảm ơn, miệng không ngừng mấp máy: “Ông trời có mắt, cảm ơn thần Phật phù hộ…”
Lời bác sĩ nói khiến người nhà họ Lục nửa mừng nửa lo, chuyện khiến họ lo lắng đương nhiên là cả nhà Lục Triển Nam sẽ không có cơ hội trở mình nữa.
Ông cụ được đẩy ra khỏi phòng phẫu thuật, chuyển vào phòng theo dõi.
Tất cả mọi người không rời đi, đều muốn đứng bên ngoài phòng theo dõi, họ chỉ muốn xác định chắc chắn tình hình sức khỏe của ông cụ, sau đó mỗi người một tâm tư.
Một tiếng sau, ông cụ dần dần tỉnh lại, người đầu tiên ông cụ muốn gặp là Lý Tang Du.
Không chỉ người nhà họ Lý thấy khó hiểu mà đến cả người nhà họ Lục cũng không hiểu nổi. Lý Tang Du chỉ là một đứa cháu dâu, lại còn là đứa cháu dâu không sinh được con trai, cũng không được yêu mến, sao vừa tỉnh lại ông cụ đã muốn gặp cô?
Lý Tang Du mang theo sự ngờ vực đi vào phòng theo dõi, thấy ông cụ nằm trên giường bệnh, có phần hao gầy.
Lý Tang Du đi đến bên giường, nhẹ nhàng gọi một câu: “Ông ạ!”
“Tang Du…” Ông cụ duỗi cánh tay vẫn hơi run rẩy ra, Lý Tang Du lập tức đưa tay nắm lấy bàn tay hơi lạnh lẽo này.
“Đứa trẻ ngoan, ông có lỗi với con…” Giọng ông cụ có phần nghẹn ngào.
Lý Tang Du sững sờ, không rõ vì sao ông ta phải nói như vậy. Nhưng ông cụ vì nghe được chuyện của cô, sau đó tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452670/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.