Đây cũng là tiền, Tổng giám đốc có tiền không xem ra gì, nhưng anh ta rất đau lòng.
Lục Huyền Lâm lạnh lùng liếc anh ta một cái rồi đứng dậy rời khỏi văn phòng.
“Tổng giám đốc, anh muốn đi đâu?” Minh đuổi theo bước chân của Lục Huyền Lâm.
Lục Huyền Lâm không nói gì, sau khi anh ra ngoài công ty thì leo lên xe.
Minh tự giác ngồi vào ghế lái, chờ tổng giám đốc ra lệnh một tiếng mới cho xe chạy.
“Đến chỗ ngõ nhỏ.”
“Hả?” Làm Minh quay đầu nhìn thấy ánh mắt có thể giết chết người kia, lập tức thông minh: “Vâng!” một tiếng rồi nhanh chóng lái xe.
Xe chậm rãi di chuyển, Lục Huyền Lâm ngồi phía sau nhắm mắt lại, trong đầu không ngừng hiện ra hình ảnh người đàn ông mặc áo đen kia.
Rốt cuộc ai có thù lớn với Lý Tang Du như vậy?
Bắt cóc không thành, còn nhất định phải lái xe đâm chết mới bỏ qua.
Từng người ở bên cạnh Lý Tang Du lần lượt hiện lên trong đầu anh, anh đột nhiên nghĩ tới một người.
“Dừng xe!”
“Kít!” Minh xoay vô lăng dừng xe bên đường.
“Tổng giám đốc, sao thế?” Anh bỗng nhiên kêu dừng xe, Minh mờ mịt.
“Cậu điều tra Đổng Sâm cho tôi.”
“Đổng Sâm?” Minh cảm thấy tên này có chút quen tai: “Tôi nhớ ra rồi, Đổng Sâm ở trong bộ phận kinh doanh của công ty chúng ta lúc trước.”
“Ừ!”
“Không phải anh đã đuổi việc anh ta rồi sao?” Minh nhớ tối hôm đó Đổng Sâm muốn cưỡng hiếp Lý Tang Du trong công ty, bị Tổng giám đốc nhìn thấy nên đã đuổi việc anh ta.
“Tôi nghi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452648/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.