“Hả?” Trương Ngọc sững sờ đứng tại chỗ.
Câu nói của Lục Huyền Lâm làm cho tất cả mọi người lập tức nghĩ tới câu nói kinh điển: Nói xin lỗi mà có tác dụng thì còn cần cảnh sát làm gì?
“Hôm nay Triệu Nguyệt Sương sẽ đảm nhiệm chức vụ tổ trưởng bộ phận văn thư!”
“Hả?” Triệu Nguyệt Sương kinh ngạc thốt lên.
Vừa rút vừa nâng đồng thời tiến hành làm cho tất cả mọi người mờ mịt, nhất là Triệu Nguyệt Sương. Cô tới công ty cũng không lâu, cũng không có đóng góp to lớn nào, cô đột nhiên được thăng chức nên chưa kịp phản ứng.
“Tổng giám đốc...” Triệu Nguyệt Sương và Trương Ngọc đồng thời lên tiếng, nhưng điểm xuất phát của hai người lại khác biệt.
Triệu Nguyệt Sương sợ mình nghe nhầm nên muốn xác nhận một chút, Trương Ngọc muốn giãy dụa lần cuối.
Lục Huyền Lâm cũng không cho bọn họ có cơ hội, đi thẳng ra khỏi bộ phận văn thư.
Trước khi Minh rời đi cũng không để ý đến Trương Ngọc mà nói với Triệu Nguyệt Sương: “Tổng giám đốc sẽ không để Lý Tang Du rời đi, cô ấy nhất định còn trở lại, cô cứ làm tốt chức vụ tổ trưởng đi.”
Minh nói câu này đồng thời trả lời hai vấn đề, chuyện đuổi việc và thăng chức này đều bởi vì Lý Tang Du.
Sau khi Lục Huyền Lâm và Minh rời đi, Triệu Nguyệt Sương tự lẩm bẩm: “Tang Du còn có thể trở về sao? Lúc cô ấy rời đi rất kiên quyết...”
Trương Ngọc biết không còn đường sống nên chỉ có thể thành thật đi vào văn phòng, cuối cùng cô vẫn thua trong tay Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/452647/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.