“Bây giờ tôi đang nghĩ đến vẻ mặt của mợ đấy, hẳn là sẽ vô cùng tức giận.” 
Lời Vu Diễm My vừa nói ra lập tức truyền vào trong đầu Lục Nghiên Tịch. 
Cô cứ đứng tại chỗ như thế, vẻ mặt cũng trở nên khó coi. 
Vốn dĩ cô còn muốn làm bộ như không có chuyện gì xảy ra và quên chuyện này đi nhưng mà bây giờ lại bị Vu Diễm My nhắc tới. 
Trong chốc lát, cô lộ rõ vẻ hoảng hốt. 
“Sao thế, Lục Nghiên Tịch, sao cô lại không nói lời nào?” 
Nhìn thấy bộ dạng không nói lời nào của Lục Nghiên Tịch, Vu Diễm My lại càng thêm hả hê. 
“Chẳng phải vừa rồi cô vẫn còn rất ngang ngược và không quan tâm chuyện gì hay sao?” 
“Cô xem dáng vẻ của cô bây giờ đi, thật đúng là đáng thương mà.” 
“Cô nói xem, nếu như không may, Tư Bác Văn chỉ muốn lợi dụng cô lần nữa rồi lại vứt bỏ cô lần nữa thì cô phải làm sao bây giờ?” 
Đột nhiên Vu Diễm My nhỏ giọng, cô ta ở bên cạnh Lục Nghiên Tịch bắt đầu suy đoán cẩn thận. 
Phải biết rằng bây giờ bên cạnh Lục Nghiên Tịch chỉ còn lại Lý Tang Du và Tư Bác Văn mà thôi. 
Nếu như một người trong số đó biến mất thì sẽ tạo thành đả kích trí mạng với Lục Nghiên Tịch. 
Sắc mặt Lục Nghiên Tịch chợt thay đổi, cô thẳng thừng phản bác. 
“Chị đừng nói bậy!” 
Bây giờ cô với Tư Bác Văn vẫn đang rất tốt, người phụ nữ này chỉ đang cố gắng đâm thọc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/3006571/chuong-577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.