Lúc hai người đến nhà họ Tư đã sắp sáu giờ, vừa hay đến giờ ăn cơm tối.
Mới vừa bước vào cửa nhà, mùi thơm của đồ ăn đã bay vào mũi.
Lục Nghiên Tịch ngửi mùi thơm, không nhịn được mà lên tiếng.
“Thơm quá!”
Tuy cô không biết là đang nấu gì nhưng mùi hương này thật sự rất dễ ngửi.
Thấy Lục Nghiên Tịch như vậy, mẹ Tư cũng mỉm cười.
“Nghiên Tịch, thơm đến vậy luôn sao?”
“Nếu đã thơm thế, vậy lát nữa con phải ăn nhiều vào nhé.”
Lục Nghiên Tịch vội vàng gật đầu: “Cháu nói thật đấy dì ơi!”
“Vốn dĩ đã rất thơm rồi, nhất định cháu sẽ ăn nhiều hơn.”
Không thể không nói, dì giúp việc ở nhà họ Tư có rất nhiều kinh nghiệm.
Vốn mấy ngày nay Lục Nghiên Tịch mang thai không ăn uống được gì mấy nhưng những gì bà ấy nấu lại rất hợp khẩu vị.
Chỉ mới ngửi thôi mà cơn thèm ăn trong bụng Lục Nghiên Tịch đã bị hấp dẫn.
Nhìn thấy bộ dạng này của cô, Tư Bác Văn đứng kế bên cũng cảm thấy hơi buồn cười.
Anh đưa tay véo khuôn mặt nhỏ của Lục Nghiên Tịch: “Em như này, ai không biết còn tưởng anh đối xử tệ với em đấy.”
Người ta không biết, còn tưởng trước giờ Lục Nghiên Tịch ở nhà chưa từng được ăn cơm no.
Vừa đến đây, biểu cảm đã lố vậy rồi.
Lục Nghiên Tịch không phục bĩu môi: “Vốn dĩ là vậy mà.”
Lúc mọi người trò chuyện, bỗng nhìn thấy Gia Bảo chạy từ trên tầng xuống.
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/3006565/chuong-574.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.