Vốn Ngụy Như Mai còn đang dựa vào Gia Bảo, cho rằng Gia Bảo là hy vọng cuối cùng của cô ta.
Nhưng bây giờ Lục Nghiên Tịch cũng đang mang thai, đây không phải là...
Nghĩ đến đây, Ngụy Như Mai không khỏi nhíu mày, trong mắt hiện lên vẻ độc ác.
Không được, cô ta tuyệt đối không cho phép chuyện như vậy xảy ra.
Thấy bộ dạng này của Ngụy Như Mai, Gia Bảo cũng cảm thấy kỳ quái, cậu bé không khỏi hỏi lớn.
"Mẹ, mẹ sao vậy?"
Cậu bé cảm thấy Ngụy Như Mai thế này có hơi đáng sợ.
Nghe Gia Bảo hỏi vậy, Ngụy Như Mai mới kịp nhận ra, cô ta lập tức nói: "Không sao đâu, Gia Bảo!"
Vừa nói, Ngụy Như Mai vừa cười khẽ, trong mắt đầy ắp dịu dàng.
"Mẹ chỉ cảm thấy hơi tò mò."
"Gia Bảo, họ còn nói gì nữa không?"
Ngụy Như Mai nhìn Gia Bảo, hỏi thẳng, trong mắt tràn đầy thăm dò.
Nếu Lục Nghiên Tịch đã mang thai thì chắc hẳn còn nói sang chuyện khác nữa, không thể gió êm sóng lặng như vậy được.
Gia Bảo sờ cằm, đảo mắt ngẫm nghĩ.
"Còn nói gì khác à."
Nghe đến đây, Ngụy Như Mai không khỏi thấy hơi gấp gáp, lập tức hỏi giống như không thể chờ thêm được nữa: "Còn nói gì nữa?"
Cô ta muốn xem xem bọn họ nghĩ gì về cái thai của con khốn Lục Nghiên Tịch.
"Ông nội rất vui, hình như ông còn nói muốn tặng cổ phần cho dì, nhưng con không hiểu lắm, cũng không biết có ý gì."
Đối với một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/3006559/chuong-570.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.