Nghe thấy lời nói của hai người, Lục Nghiên Tịch ở bên cạnh cũng không nhịn được mà xấu hổ.
Bộ dạng này của ba Tư và mẹ Tư, rõ ràng là còn sốt ruột hơn hai người bọn họ nữa kìa.
Lục Nghiên Tịch cười khẽ: “Chuyện này vẫn phải xem ý Bác Văn.”
Tư Bác Văn quyết định khi nào, vậy không phải là khi đó sao?
Hơn nữa đến bây giờ Lý Tang Du vẫn còn chưa biết.
Nghĩ đến mẹ, trong nháy mắt, tâm trạng của Lục Nghiên Tịch lại trở nên nặng nề, cô không biết nên làm thế nào mới tốt nữa.
Dường như Tư Bác Văn đã cảm nhận được cảm xúc của Lục Nghiên Tịch thay đổi, anh vươn tay ra nắm chặt tay cô, nhìn cô.
Dáng vẻ đó giống như là đang nói, đừng lo, mặc kệ xảy ra chuyện gì thì ít nhất là vẫn còn có anh ở đây.
Lục Nghiên Tịch gật đầu: “Ừm.”
Đúng lúc này, hình như ba Tư đột nhiên nhớ ra điều gì đó, ông ta vội vàng bước lên lầu.
“Mọi người chờ một lát.”
Hành động hấp tấp kia chẳng giống dáng vẻ của một tổng giám đốc bình thường chút nào cả.
Mẹ Tư không khỏi lắc đầu: “Đã lớn tuổi như thế rồi mà còn không nghiêm chỉnh gì hết.”
Thấy dáng vẻ mặc dù ngoài miệng ghét bỏ nhưng trong lòng lại cực kỳ yêu thích của mẹ Tư, Lục Nghiên Tịch cũng nở nụ cười.
Nói thật thì Lục Nghiên Tịch rất hâm mộ tình cảm giữa bọn họ.
Không bao lâu sau, ba Tư cũng chạy từ trên lầu xuống. Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/3006555/chuong-568.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.