Lục Nghiên Tịch cứ nhìn Tư Bác Văn như vậy rồi mở miệng.
"Bác Văn, cứ coi như là vì em, tha cho Hoắc Thị đi."
Nhìn dáng vẻ này của Lục Nghiên Tịch, Tư Bác Văn cũng có chút không đành lòng.
Anh mím môi một chút: "Được.”
"Lúc này anh coi như là nể mặt em, anh sẽ tha cho Hoắc Thị nhưng nếu lần sau bọn họ vẫn đối xử với em như vậy, anh sẽ không bỏ qua cho bọn họ nữa."
Quả thật, Hoắc Vũ Khải vẫn luôn giúp đỡ Lục Nghiên Tịch.
Anh làm như vậy coi như là giúp Lục Nghiên Tịch trả lại ân huệ này. Anh muốn nói cho Hoắc Vũ Khải biết, sau này ngày ngày đã có Tư Bác Văn bầu bạn bên cạnh Lục Nghiên Tịch, không cần anh ta nữa.
Suy nghĩ một chút, Tư Bác Văn trực tiếp gật đầu đáp lại.
"Được rồi, anh đã hứa với em rồi, em cũng đừng buồn thiu như vậy nữa."
Tư Bác Văn giơ tay xoa đầu Lục Nghiên Tịch, dịu dàng nói.
Nhìn dáng vẻ không vui của Lục Nghiên Tịch, trong lòng anh cũng sẽ cảm thấy có chút áy náy.
Nghe được lời hứa của Tư Bác Văn, Lục Nghiên Tịch mở to hai mắt, hơi ngạc nhiên.
"Thật sao?"
"Anh thật sự hứa với em ư?"
Đôi mắt hạnh xinh đẹp của Lục Nghiên Tịch tràn đầy xúc động không giấu được, còn có cả mừng rỡ.
"Bác Văn à, em biết anh là người tốt nhất mà."
Cô mỉm cười, mở miệng khen anh.
Nhìn dáng vẻ này của Lục Nghiên Tịch, Tư Bác Văn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/3006535/chuong-558.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.