“Cái gì?”
Lời bác sĩ vừa nói truyền thẳng vào tai Tư Bác Văn, sắc mặt của anh cũng theo đó mà trở nên hơi khó coi.
“Bệnh máu trắng gì chứ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?”
Không hiểu tại sao, nỗi lo không tên bắt đầu trào dâng trong lòng Tư Bác Văn, cả người cũng run rẩy không ngừng.
Anh nhìn bác sĩ, mở miệng quát: “Nói đi chứ!”
“Bệnh máu trắng gì cơ, ông mau giải thích rõ ràng cho tôi nghe xem!”
Bởi vì cảm xúc trong người quá kích động, Tư Bác Văn vươn tay, tóm lấy áo bác sĩ, hai mắt đỏ bừng nhìn ông ta.
Thấy bộ dạng này của Tư Bác Văn, bác sĩ cũng bị dọa sợ chết khiếp.
“Giám… giám đốc Tư!”
“Cậu bình tĩnh lại trước đã.”
Sắc mặt bác sĩ tái mét, nhưng do ngại thân phận của Tư Bác Văn nên cũng không dám giãy dụa quá mạnh.
“Người bệnh đã mắc bệnh máu trắng được một thời gian rồi, chẳng lẽ cậu không biết gì cả ư?”
Dứt lời, bác sĩ ngước mắt, thận trọng nhìn lướt qua Tư Bác Văn đứng bên cạnh.
Một giây sau, mặt mày Tư Bác Văn tối hẳn đi.
“Cái gì?”
“Bệnh máu trắng!”
Tư Bác Văn trợn trừng hai mắt nhìn ông ta, trên mặt hiện rõ vẻ kinh ngạc.
Đang yên đang lành tại sao Lục Nghiên Tịch lại mắc bệnh máu trắng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy chứ?
“Chết tiệt ông có kiểm tra lầm không đó?”
“Đang yên đang lành sao Lục Nghiên Tịch lại bị bệnh máu trắng được.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-luc-lai-cho-toi-leo-cay/3006522/chuong-553.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.