112. Nhưng Hoàng thượng ngài ấy... ngài ấy vẫn còn là trẻ con mà.
Thái hậu bên kia còn đang dạy Giang Tỉnh đọc viết cơ bản, Lâm Thanh Vũ bên này đã có một kế hoạch 'hoành tráng'.
Hôm đó, thừa dịp Giang Tỉnh đang ngủ trưa, Lâm Thanh Vũ đến Từ An cung thỉnh an Thái hậu. Thái hậu đang thưởng thức một bài thơ do Giang Tỉnh chép, thấy y đến thì cười: "Thanh Vũ, ngươi mau tới đây xem này, chữ của Hoàng thượng rất đẹp, rất có khí thế."
Lâm Thanh Vũ liếc nhìn. Rõ ràng là Giang Tỉnh cố ý viết chữ tròn trịa trẻ con, chỉ có Thái hậu mới cảm thấy khí thế. "Thái hậu, nếu Hoàng thượng đã biết đọc sách viết chữ, cũng nên mời một đế sư để chuyên dạy cho Hoàng thượng."
Thái hậu do dự: "Hoàng thượng còn nhỏ, trước cứ để bên cạnh ai gia để ai gia dạy bảo từ từ cũng được."
"Có nhiều thứ, chỉ sợ ngài cũng không dạy được cho ngài ấy."
Thái hậu không giấu được vẻ xót xa: "Nhưng Hoàng thượng... nó vẫn còn là trẻ con mà."
Lâm Thanh Vũ nhắc nhở nàng: "Cuối năm Hoàng thượng đã tròn mười tám." Không biết có phải trùng hợp hay không, sinh nhật của Tiêu Ly và Giang Tỉnh là cùng một ngày.
"Không thể nói vậy được." Thái hậu trách cứ, "Mặc dù Hoàng thượng đã sắp mười tám, nhưng tâm trí vẫn là một đứa trẻ bảy tám tuổi."
"Hoàng tử triều ta năm tuổi đã đi học, Hoàng thượng đã 'bảy, tám' tuổi rồi, ngài còn dung túng nữa, là muốn người khác giữ giang sơn cho hắn cả đời hay sao."
Lời của Lâm Thanh Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-lan-ga-cho-in-luoi/1039097/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.