Anh bế cậu lên, ôm lấy mà hôn. Quản gia mở cốp xe hơi, cầm vali của cậu mà nhét vào. Vừa nhét vào thì nhân viên đi đến rồi hỏi:”Thành thật xin lỗi, anh có phải là Tạ Minh không ạ?”
Tạ Minh:”Vâng là tôi”
Nhân viên giải thích:”Có một nữ hành khách nói rằng, anh là chồng của cô ấy và anh có ý định bỏ cô ấy lại sân bay mà không đưa cô ấy đi, chúng tôi đến là để yêu cầu anh nên đưa vợ của mình đi, cô ấy đang mang thai”
Hạ Quân nghe xong liền cau mày hỏi:”Em đến Thuỷ Quốc hai ngày đã khiến người khác mang thai con của mình rồi à?”
Tạ Minh lập tức phản bác:”Không, em biết gì, chị ấy còn già hơn cả anh trai em, bụng bầu đó hơn năm tháng là cái chắc, to thế mà. Hơn năm tháng trước em ở cạnh anh không tách ra chút nào, ngủ cũng ngủ chung tắm cũng tắm chung, ở cạnh nhau 24/24 thì làm sao chị ấy gặp được em mà dính bầu”
Cả hai đến phòng gặp đối phương, là cô gái ban nãy khóc lóc trên máy bay gọi cậu là chồng. Tạ Minh nói ngay:”Chị vừa thôi, em đã bảo em là học sinh lớp 11 rồi mà sao chị cứ gọi em là chồng bắt em nhận cái bầu này thế? Em bảo rồi em gay, em không gặp chị lần nào trước đó cả thì làm sao mà khiến chị có bầu được hả?”
Cô gái khóc lóc ôm lấy chân cậu nói:”Anh ơi em xin anh, em có làm gì sai thì em xin lỗi anh, anh đừng bỏ lại mẹ con em”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-kiep-khong-may-doi-lay-mot-kiep-bac-dau/3579529/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.