Vòng tay đó thật ấm áp, còn có một mùi hương thanh mát không thể diễn tả nổi thành lời.
Ta cảm thấy có một đôi tay cứng rắn đặt lên vai mình rồi đỡ ta lên, khoảnh khắc đó khiến ta có đôi chút hụt hẫng. Sau đó là một giọng nói lạnh như băng mà chỉ mỗi Chi Liên đế quân mới có: " Lại chuyện gì nữa đây? ".
Sau này ta mới rút ra kệt luận: Khắc tinh của con châu chấu Tư Đàn suốtngày nhảy tới nhảy lui kia chính là Đại sư huynh và Nhị sư huynh củanàng ta.
Tóm lại, chỉ cần Chi Liên đế quân ra tay, việc màtrước đó Ôn Ngọc Tuyển dốc cạn lời nói, mồ hôi đầy đầu cũng không làmđược, Đế quân thì chỉ cần dùng một ánh mắt là có thể giải quyết đượcngay.
Tư Đàn hung dữ tách ta ra, chen vào đứng bên Nhị sưhuynh của ả mà nũng nịu. Hai tỷ muội Côn Luân thì mặt đỏ tía tai, chântay lúng túng.
Trong tình hình như vậy, ta cảm thấy có thểchiêm ngưỡng tư thế oai hùng của Đế quân được tí nào hay tí ấy, vì thếcứ lén nhìn Đế quân hết lần này đến lần khác, nước miếng cũng nuốt hếtngụm này đến ngụm khác, lúc ta gần như đã đem nước trà uống cả ngày hômnay ra uống lại lần nữa thì phát hiện A Hàn trong lòng ta đang mở to cặp mắt sáng đen láy mà nhìn chằm chằm Chi Liên đế quân.
Đế quân vừa vung tay đã thu được kiếm mà sư muội y đang cầm, động tác thànhthục, phối với gương mặt và lúm đồng tiền xinh đẹp của Tư Đàn, quả thậtlà trai tài gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-kiep-day-dua-cuu-vi-ho/1271457/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.