Trần gian, bốn năm sau.
Tại Vân Hải Tiên Sơn.
Ngọn núi này cao quá!
Bản tiên cô ngẩng mỏi cả cổ mới gắng thấy được đỉnh núi chót vót bị mây mùche phủ, sương khói vờn quanh. Hơn nữa, ở đây tràn ngập linh khí hòaquyện vào nhau, quả đúng là chốn thánh địa tu tiên học đạo.
Trong truyền thuyết ngọn núi này được gọi là Tha Nga [1]. Ứng với câu " nơisông núi hữu tình ắt có thần tiên lui tới ", ngàn vạn năm trước có mộtlão thần tiên đến du ngoạn, cảm thấy vừa mắt, bèn chọn một đỉnh núi đẹpnhất nơi này để cư ngụ, lập đàn, thu nhận đệ tử, sáng lập ra Thần Tiêuphái.
[1]: Tha Nga: Nghĩa là cao chót vót.
Đệ tử của lão thần tiên qua miệng của người đời đương nhiên cũng là thần tiên.
Cho nên ngày hôm nay sau ngàn vạn năm, trên đỉnh núi có rất nhiều thần tiên sinh sống. Các thần tiên đều có thể cưỡi trên kiếm mà bay lượn. Vàonhững ngày nắng đẹp nếu thấy có đàn chim lớn bay qua thì không biếtchừng đó cũng có thể là các thần tiên đang đạp trên kiếm mà bay.
Các vị thần tiên có ý muốn tránh xa nhân thế, giấu kín tài nghệ. Ngày tháng trôi đi, ngay cả ngọn núi cũng bị ảnh hưởng, mang tính khí của thầntiên, thế nên những dãy núi nguy nga sừng sững này cũng thoắt ẩn thoắthiện, người thường khó mà thấy được.
Nhưng suy cho cùng tađâu phải người thường, ngọn núi này có ẩn sâu thế nào cũng không ngănnổi tiên khí của ta. Có điều, tại sao ngọn núi này lại cao thế chứ! Cứtheo từng bậc thang đá thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-kiep-day-dua-cuu-vi-ho/1271451/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.