Dung Tiệp Dư cười yếu ớt sai người đem bức tranh thêu quay mặt khác, đem mặt trái hiện ra trước mặt trước, lúc này đây là chính là đồ án hình long phượng. Đây chính là song mặt thêu hiện nay ít có, hơn nữa đồ án hai mặt hoàn toàn khác nhau, quả nhiên là tinh mỹ trân quý vô cùng. Lúc này mọi người mới âm thầm sợ hãi than danh tác của Dung Tiệp Dư, vì lấy lòng nịnh bợ Hoàng quý phi, lễ vật đắt tiền như thế cũng bỏ được.
"Vị muội muội này là?” Gia Luật Vân La cũng không vội vàng nhận lấy thọ lễ của Dung Tiệp Dư, mà là ra vẻ nghi hoặc hỏi một câu, giống như chưa từng thấy qua nàng ấy. Nàng vốn không lạ gì bức tranh thêu này, trông nom nó có bao nhiêu trân quý làm chi.
"Bẩm quý phi tỷ tỷ, nô tì là Dung Tiệp Dư ở Lưu Ly Cung.” Dung Tiệp Dư có chút cẩn thận trả lời, trong lòng biết Hoàng quý phi là đang cố ý làm khó mình, nói không chừng rất nhanh sẽ mượn cớ chèn ép mình, cho nên mình mở miệng nhất định phải cẩn thận.
"A, thì ra là Tiệp dư muội muội!” Gia Luật Vân La cười như không cười nhìn Dung Tiệp Dư, bỗng nhiên sắc mặt trầm xuống, nũng nịu quát lớn, "Dung Tiệp Dư, ngươi thật to gan, ngươi biết rõ Bổn cung ghét màu xanh da trời nhất, mà ngươi hôm nay lại còn cố ý mặc quần áo màu xanh da trời tiến đến chúc thọ cho bản cung, ngươi cố ý xúc phạm Bổn cung, tưởng qua mặt được Bổn cung sao? Hay là,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-hoang-du-lanh-phi/1886693/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.