Ngoài cung, trời cao mây nhạt, gió thu trong sáng, ánh vàng rực rỡ sáng ngời giống như vẩy vàng trên mặt đất, ấm áp chiếu rọi vạn vật trên thế gian, thấm vào tâm tư của người, làm vui lòng người.
Mà trong Long Ngự cung, đèn cung điện mờ mịt, màn trướng tung bay, hào khí mập mờ kiều diễm liên tục bay lên, hồi lâu chưa xong.
Hai người Long Ngự Tà và Tống Vãn Ca bởi vì chuyện mặc quần áo mà giằng co, hai người mắt to trừng mắt nhỏ, mắt long lanh đấu với mắt lạnh lẽo, một người mắt hạnh trợn tròn thở hổn hển, một người khóe miệng giương lên vẻ mặt tà tứ mập mờ cười xấu xa.
"Đưa quần áo cho ta! Tự ta có tay có chân, không cần ngươi tốt bụng!" Tống Vãn Ca cắn răng trừng mắt nhìn bạo quân ác ma trước mắt, một đôi chân mày nhíu lại thật chặt, vừa xấu hổ vừa giận, hai gò má sớm đã tức giận đến đỏ bừng.
"Trẫm lặp lại lần nữa, một là để cho Trẫm mặc hai là sẽ không mặc.” Long Ngự Tà không nhìn Tống Vãn Ca phẫn nộ, khóe mắt và đuôi chân mày tràn đầy ý cười xấu xa, cái yếm màu hồng thêu hoa mẫu đơn trong tay bị hắn cầm lúc ẩn lúc hiện, vẻ mặt mang dáng vẻ tà ác ti bỉ "xem nàng có thể làm gì được ta". "Ca Nhi, kỳ thật nàng không mặc quần áo đẹp hơn, càng mê người hơn, cũng càng đúng ý Trẫm, dù sao mặc cũng phải cởi ra, dứt khoát không mặc đi. Ca Nhi, nàng nói đúng không?"
"Đúng cái đầu quỷ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-hoang-du-lanh-phi/1886651/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.