Sáng sớm, một vòng ánh sáng mặt trời, tràn ra đỏ rực khuôn mặt tươi cười, từ từ dâng lên từ phương đông. Ánh vàng rực rỡ sáng ngời, xuyên qua những đám mây nhạt đang trôi, sương mù dày bị xua tan, ấm áp tan ra tan ra trải đều khắp mặt đất. Không khí rất tươi mát, phảng phất có thể ngửi được mùi thơm nhàn nhạt của hoa cỏ.
Đây là một buổi sáng sớm rất mỹ lệ và yên tĩnh, xinh đẹp đến nỗi làm cho tâm tình người ta khoái trá tinh thần tốt đẹp, yên tĩnh đến nỗi làm cho trái tim người ta cũng không tự chủ được an tĩnh bình thản.
Tống Vãn Ca ‘ưm’một tiếng, theo thói quen muốn duỗi lưng, nhưng lại cảm thấy mình giống như bị vật gì vững vàng giam cầm. Mở đôi mắt buồn ngủ có chút mông lung ra, chỉ thấy khuôn mặt của bạo quân ác ma kia phóng đại ở trước mắt mình, không khỏi ngây ngẩn cả người, hồi lâu cũng không rõ đây là tình trạng gì.
Á? Nàng từ lúc nào lại nằm trong lòng bạo quân ác ma? Hơn nữa, đây lại là lần đầu tiên nàng mở mắt đã thấy được bạo quân ác ma này nằm ở bên người mình. Nàng thị tẩm cũng có vài lần, nhưng mỗi lần tỉnh lại, hắn cũng vào triều từ sớm rồi. Bây giờ chứng kiến hắn nằm bên cạnh, thật đúng là làm cho nàng có chút kinh hãi, lại có chút khó có thể thích ứng.
Bạo quân này hôm nay sao lại không đi vào triều sớm? Hay là tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì?
Tống Vãn Ca vuốt vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-hoang-du-lanh-phi/1886649/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.