Hàn Kỳ Hiên cười đến tà tứ mập mờ, vừa nói vừa nắm tăng thêm lực trên tay, căn bản không có ý buông ra. Buồn cười, thật vất vả mới có cơ hội ôm mỹ nhân vào lòng, thơm mát mềm mại, làm sao hắn có thể dễ dàng buông tay đây!
"Ôm cái đầu ngươi! Muốn ôm về nhà ôm vợ của ngươi đi!" Tống Vãn Ca giãy dụa thân thể, vừa giãy dụa, vừa giận dữ hét, "Xú đàn ông, nhanh chóng bỏ ta xuống! Bỏ ta xuống!"
"Ồ? Nàng xác định muốn tại hạ thả nàng xuống thật sao?" Hàn Kỳ Hiên không có ý tốt cười cười, giả vờ muốn buông ra ngay hai tay đang ôm chặt Tống Vãn Ca.
Tống Vãn Ca lại càng hoảng sợ, hai tay lập tức phản xạ theo điều kiện ôm chặt cổ hắn. Người đàn ông chết tiệt này, nếu hắn buông tay mạnh như vậy, vậy mình không phải ngã trên mặt đất sao.
"Ha ha, thì ra mỹ nhân tham luyến lông ngực của tại hạ như thế!" Hàn Kỳ Hiên quỷ quái cười một tiếng, "Thật sự là một tiểu tử khẩu thị tâm phi! Trong miệng vừa nói không muốn, hai tay lại ôm chặt cổ tại hạ, tại hạ đều sắp bị mỹ nhân nàng ghìm chặt đến thở không nổi rồi đây!"
"Ngươi!" Tống Vãn Ca thẹn quá thành giận trừng hắn một cái, rồi sau đó nghiến răng nghiến lợi mắng, "Hèn hạ! Vô sỉ!" Nàng đời này chưa từng thấy người đàn ông nào tự cho mình là đúng như thế, điển hình là được tiện nghi còn khoe mẽ.
"Đánh vốn là tình, mắng vốn là yêu, tại hạ có thể xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-hoang-du-lanh-phi/1886642/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.