Buổi tối, trời lại bắt đầu mưa.
Cũng may mưa không lớn, dân xóm nổi cũng chẳng coi chút nước này ra gì, trong tầm mắt, đừng nói là quấn áo mưa, thậm chí còn chẳng có mấy ai đội nón trúc.
Đinh Thích cầm cốc đánh răng đi tới bậc thềm gần mép nước bên hông nhà thuyền đánh răng.
Ngày hôm nay trôi qua rất bình thường, sáng sớm Dịch Táp đã chạy thuyền đến chỗ Trần Hói ăn bữa sáng, bấy giờ Đinh Thích mới biết cô hầu như luôn ở bên ngoài, thời gian cô ở xóm nổi mỗi năm cộng hết vào cũng chưa đến một tháng, cho nên trong nhà không dựng bếp, hoặc ăn cơm đóng tiền ở chỗ Trần Hói, hoặc mua từ “xuồng cơm” – xóm nổi này có người chuyên nấu cơm bán, đến bữa thì khiêng những chiếc nồi to nóng hôi hổi lên xuồng, chèo dọc theo con nước rao bán, đa phần trong nồi là cháo, xúp, hoặc mì, nhà ai muốn mua thì vác bát ra múc một muôi.
Ăn xong, Dịch Táp kéo Trần Hói và Lê Chân Hương chơi bài, đặt cược nhỏ, người nào cũng có thắng có thua. Giữa chừng có người đến tìm Trần Hói khám bệnh mua thuốc nên dừng lại giải lao.
Đinh Thích thờ ơ đứng ngoài quan sát trận bài này, xem đến trưa.
Buổi chiều, cô đi sâu vào hồ lớn để thả Ô Quỷ.
Đinh Thích cũng đi theo, công việc này không mệt, Ô Quỷ tự mình mò thức ăn trong nước.
Thông thường ngư dân thả ưng biển là để bắt cá, phải đeo một cái chốt ở cổ nó đề phòng nó ăn mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-duong-luan-hoi/3058443/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.