"Nói thật với nói dối có gì khác nhau?" Ngọn lửa bay quanh thân Ma Thần chợt tăng vọt vài phần.
Nguyệt Thù lập tức cảnh giác lên.
"Không có gì khác nhau." Vu Hoan nhún nhún vai, câu chuyện chuyển đổi: "Ngươi muốn gϊếŧ ta? Chậc chậc... ngươi đừng quên, ngươi bị phong ấn nhiều năm như vậy, sức mạnh đã sớm suy yếu không ít rồi, ngươi có thể đánh thắng được ta sao? Được rồi, cho dù ngươi có chướng mắt ta, vậy nàng ta thì sao? Ngươi có nắm bắt đánh lại nàng ta không?"
Ma Thần thu thu ngọn lửa lại, biểu cảm trên mặt suиɠ sướиɠ: "Tiểu nha đầu, nếu ngươi không thành Thần, bản tôn muốn nhận ngươi làm đồ đệ đấy."
Vu Hoan chắp hai tay lại, khom lưng cúi đầu: "Sư phụ ở trên, xin nhận của đồ nhi một lạy."
Ma Thần: "..."
Vậy là bái rồi?
Vậy là bái rồi?
Mấy vạn năm không thấy, thế đạo này làm sao vậy?
Vu Hoan lại lo chính mình buông tay, vẻ mặt chờ mong: "Sư phụ, lễ gặp mặt, lễ bái sư."
Ma Thần: "..."
Làm gì có chuyện hỏi muốn lễ gặp mặt?
Tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng Ma Thần còn thật sự sờ soạng trên người, xem có cái gì có thể đưa cho độ đệ tiện nghi này hay không.
Hắn bị phong ấn nhiều năm như vậy, những đồ trên người lúc trước đều bị Nguyệt Thù lấy hết rồi, hắn làm gì còn cái gì?
"Nếu không thiếu trước?" Ma Thần có chút xấu hổ nhìn Vu Hoan.
Đường đường là một Ma Thần, lại nghèo như vậy, nói ra ngoài ném người ta cười chết.
"Được!" Vu Hoan lại rất sảng khoái.
Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1169157/chuong-519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.