[Thiên địa đại đạo, chính tà âm dương, mới có thể lập thế.]
Những lời này...
Hình như nàng đã từng thấy ở đâu đó rồi.
Đúng rồi, ở nơi đó, nơi mà nàng nhìn thấy Ngọc Ninh hành hung Sáng Thế Thần.
Nàng không biết hành lang đó xuất hiện như thế nào, nàng xuyên qua hành lang, đi đến tòa cung điện kia.
Tận mắt nàng nhìn thấy Ngọc Ninh chia lìa hồn phách, giam cầm Sáng Thế Thần...
Sau đó Ngọc Ninh phát hiện ra nàng, lúc nàng chạy trốn bước vào hành lang kia, nháy mắt quay đầu lại nàng nhìn thấy thân thể Sáng Thế Thần tan biến ngưng tụ thành một hàng chữ.
[Thiên địa đại đạo, chính tà âm dương, mới có thể lập thế.]
Mười ba chữ.
Không thiếu một chữ nào, một chữ cũng không đổi.
"Hoan Hoan?" Dung Chiêu thấp giọng gọi nàng.
Vu Hoan hoàn hồn, phát hiện phía sau lưng mình ướt một mảng lớn.
"Làm sao vậy?" Dung Chiêu lo lắng nhìn Vu Hoan.
"Dung Chiêu..." Giọng của Vu Hoan mềm nhẹ: "Sáng Thế Thần đã sớm liệu đến hôm nay..."
Mười ba chữ cái kia, không thể nào là trùng hợp được.
"Ừ, Sáng Thế Thần có năng lực dự đoán." Dung Chiêu nghiêm túc trả lời: "Nàng ta có thể dự đoán được ba vạn năm sau xảy ra chuyện gì, cũng chẳng có gì lạ."
Dung Chiêu nhíu nhíu mày, hắn hiểu rõ ý của Vu Hoan.
"Câu nói kia có ý gì? Thiên địa đại đạo, chính tà âm dương, mới có thể lập thế?" Vu Hoan lẩm bẩm lên tiếng.
Mười ba chữ cái kia tách ra thì rất dễ hiểu, 'thiên địa đại đạo' có lẽ là chỉ Thiên Đạo, 'chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1169154/chuong-516.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.