Liên Mặc cạn lời, động một chút liền đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ thật sự được sao? Có đôi khi dùng sách lược không phải càng tốt hơn ư?
Dẫn theo Bích Vân thì hành động sẽ không được thuận tiện, vì vậy Liên Mặc an bài cho Bích Vân một chỗ ẩn nấp an toàn, xong rồi mới đi đến nơi Bích Vân chỉ kia.
Hồng Ba Tử ở Thành Bắc cũng coi như là một bá chủ, thủ hạ có không ít người, ngày thường ở Thành Bắc hoành hành ngang ngược.
Vu Hoan cự tuyệt đề nghị của Liên Mặc, cho nên chuyện bọn họ biết được cũng chỉ có nhiêu đó.
Vu Hoan ra vẻ ác bá không sợ trời không sợ đất, người tới gϊếŧ người, thần tới gϊếŧ thần. Thiên Phong Thành chẳng qua chỉ là một thành nhỏ bên cạnh, tính luôn những ác bá trong Linh Võ Vực thì nàng còn có mấy thanh Thần Khí trong tay.
Nàng sợ cái lông gì nữa!
Nơi Hồng Ba Tử ở là nơi Linh Võ Vực phái người xuống ở, nhìn thấy cũng có chút cấp bậc.
Bên ngoài có không ít người canh gác, Vu Hoan xách theo Thiên Khuyết Kiếm muốn xông lên.
Liên Mặc đen mặt giữ chặt Vu Hoan, chỉ chỉ bên kia: "Chúng ta qua bên kia nhìn xem, ngươi vọt vào như vậy, sẽ kinh động mọi người."
Vu Hoan nhíu mày, vốn định châm chọc vài câu, nhưng nghĩ đến thân thể của mình, cánh môi giật giật, không nói tiếng nào.
Liên Mặc thở phào nhẹ nhõm, dẫn nàng đi đến bờ tường của căn nhà.
Bức tường có chút cao, nhưng không có người trông coi.
Liên Mặc nhảy vào đi thám thính trước, xác định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1168890/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.