Edit: May22
Tầm mắt của Vu Hoan ở trong phòng tìm vài vòng, cuối cùng không thể không thừa nhận, nam nhân này chính là gia gia trong miệng Tô Ninh kia, quả thực phát rồ a!
Từ lúc Vu Hoan cùng Dung Chiêu tiến vào, nam nhân kia đều không thèm ngẩng đầu lên một chút, vẫn luôn rũ đầu viết viết vẽ vẽ.
Tô Ninh lại dường như đã quen, giúp Vu Hoan cùng Dung Chiêu kéo ghế, đổ nước trà, "Các ngươi chờ một lát, gia gia khi luyện chữ thường không thích bị người quấy rầy."
Vu Hoan giữ chặt tay Tô Ninh, có chút không xác định hỏi: "Này thật là gia gia ngươi? Không phải ca ca ngươi gì đó?" Nàng dù là mặt manh, nhưng tốt xấu gì tuổi vẫn là nhìn ra được.
Tô Ninh bật cười lắc đầu, "Đây là ông nội của ta, ngươi biết người ở đây là sẽ không già đi, gia gia đã bao nhiêu tuổi, ta cũng không rõ ràng lắm."
Như thế......
Chính mình tới nơi này, không phải cũng là vì biết rõ ràng thời gian trọng trí là ý gì sao?
"Thiên Khuyết Kiếm linh." Thanh triệt tiếng nói ở trong phòng tản ra, có cảm giác hư ảo.
Dung Chiêu đem tầm mắt từ Vu Hoan trên người dời đi, liếc mắt nhìn nam nhân một cái, lại không có hứng thú một lần nữa trở lại trên người Vu Hoan.
"A......" Nam nhân từ trên giường đứng lên, sửa sửa hỗn độn áo bào trắng.
Vu Hoan tính tình táo bạo, ghét nhất chính là loại có chuyện không nói, ở nơi đó dùng phương thức giao lưu nàng không hiểu, "Thời gian trọng trí là có ý tứ gì?"
Nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1168758/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.