Edit: May22
Vu Hoan rất muốn tự chọc hai mắt, nàng thấy được thần mã?
Phía trước tầm năm mét có một đám người, đang tò mò cộng thêm khinh thường nhìn nàng, bên cạnh còn có một đám khất cái, moi chân còn ngoáy mũi nhìn nàng chằm chằm, một mùi thúi xông vào mũi.
Vu Hoan cảm thấy dù mình có đánh chết cái tên tác giả kia cũng không thể bình phục tức giận trong lòng, nàng muốn đem hắn nghiền xương thành tro, hồn phi phách tán!!
Mẹ nó, từ núi sâu rừng già chui qua lỗ chó thế nhưng có thể chui đến phố xá sầm uất chưa tính, còn đờ mờ bị nhiều người vây xem như vậy!
Không thể nhẫn!
Dung Chiêu ở trong Thiên Khuyết Kiếm, yên lặng tán thưởng hành vi anh minh của mình.
Vu Hoan mặt run rẩy vài cái, sau đó bình tĩnh từ trên mặt đất bò dậy, phi thường ngạo mạn nhìn mắt đám người cùng khất cái đối diện, “Nhìn cái gì mà nhìn? Không thấy qua mỹ nhân a!”
Chúng khất cái: “……” Chưa thấy qua mỹ nhân chui lỗ chó.
Đối diện vây xem quần chúng: “……” Chưa bao giờ thấy qua mỹ nhân chui lỗ chó còn kiêu ngạo như vậy!
“Bắt cướp a! Bắt cướp!” Phía sau đột nhiên truyền đến âm thanh ồn ào, Vu Hoan cơ hồ là phản xạ có điều kiện, cất bước liền chạy.
Người bốn phía thổn thức một trận, thế mà lại là cướp, thói đời ngày sau a, lớn lên cũng không kém, vì sao lại muốn đi làm cướp chứ?
Còn là ở ban ngày ban mặt.
Chẳng lẽ cướp hiện tại đổi thành công tác ban ngày sao?
Vu Hoan chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1168726/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.