Tác giả: Mặc Linh
Đó là cái gì, Vu Hoan không cần xem cũng biết, mẹ nó ôm Thiên Khuyết Kiếm lâu như vậy không phải ôm không.
Vu Hoan thích ứng với ánh sáng, sau khi tầm mắt thanh minh lên, Vu Hoan liền cúi đầu nhìn thứ để ở trên cổ mình.
Ân… Có điểm giống thanh kiếm, nhưng là so kiếm nhỏ hơn một ít…
Đao?
Tầm mắt theo lưỡi dao dời xuống, đầu tiên là một cánh tay trắng nõn, thật là tay nhỏ, tay của tiểu hài tử.
Vu Hoan run run, tiếp tục dời xuống, lọt vào trong tầm mắt chính là một màu như máu, hồng y, tóc đỏ, mắt đỏ.
Bối cảnh là thảo nguyên vô biên, trời xanh mây trắng, gió nhẹ nhộn nhạo.
Mà cái điểm hồng này, hồng đến yêu diễm, hồng đến chói mắt.
Trên cái thân ảnh màu đỏ kia chính là một khuôn mặt nhỏ nhắn, cái miệng nhỏ cười đến phi thường vui vẻ.
Loli?
Đờ mờ, đây là hài tử nhà ai, sao lại có thể cho nàng chơi vũ khí nguy hiểm như vậy!
“Đừng nhúc nhích, sẽ chết.” Tiểu cô nương nói chuyện thanh âm cũng thực loli, nghe đến lòng người say say.
Nếu, lời nàng nói không phải huyết tinh như vậy…
Vu Hoan đầu đầy hắc tuyến, quay đầu tìm Dung Chiêu, Dung Chiêu đứng ở cách đó không xa, con ngươi đen nhánh như mực gắt gao nhìn chằm chằm loli trước mặt Vu Hoan.
Đao trên tay nàng nếu dựng thẳng lên, so với cả người nàng còn dài hơn, cầm ở trong tay nàng liền cảm thấy không thoải mái.
“Dung Chiêu, ta dựa, tiểu thí hài này muốn giết ta, cứu ta!”
Dung Chiêu khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-day-dem-vai-ac-duong-oai/1168676/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.