Những ngày sau đó, hai người dạo chơi ở những địa điểm nổi tiếng của thành phố Đà Lạt, như 'thung lũng tình yêu', núi Lang Biang và Hồ Xuân Hương.
Bởi vì tiết trời rất lạnh, cho nên hai người cũng chỉ chụp hình lưu niệm, đi chơi một lúc rồi liền trở về.
Lúc đi ngang qua một cửa hàng bánh ngọt, Mộ Ngữ Nhiễm hơi khựng lại, sau đó chỉ tay vào một chiếc bánh trong tủ kính, quay đầu hỏi anh:
"Em có thể ăn nó không?"
Lục Dĩ Hàng kéo khoé môi, xoa xoa đầu cô: "Có thể."
Cô cười tít mắt: "Tốt quá!"
"Đợi anh một chút." Anh xoay người, nhấc chân đi vào bên trong cửa hàng.
Cô đứng ở bên ngoài, hà hơi rồi chà xát hai lòng bàn tay với nhau, chỉnh lại mũ len rồi đút tay vào túi áo.
Bên cạnh đột nhiên có người đến bắt chuyện, là một thanh niên có vóc dáng cao lớn, trên vai còn đeo một cái túi, thoạt nhìn giống như là sinh viên. Cậu ta mỉm cười hòa nhã, nói cái gì cô không hiểu được.
Sợ bị người ta coi là chảnh choẹ, cô dùng ngón trỏ kéo nhẹ cổ áo len đang che cằm xuống, nói tiếng Anh:
"Xin lỗi, tôi là người Trung Quốc."
Cậu ta có chút sững sờ, một lúc sau mới định thần lại, đáp lại bằng tiếng Anh:
"Trung Quốc?"
"Phải."
Mộ Ngữ Nhiễm nhìn thấy cậu ta móc trong túi ra một chiếc điện thoại, rồi nâng mắt hỏi cô:
"Có dùng facebook hay zalo không?"
Cô cười gượng: "Không có."
"Cô là du khách sao? Ở đây lâu không?"
"Không lâu lắm, mấy ngày nữa sẽ về."
"Có thể cho tôi xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-chi-sung-kieu-the/858593/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.