Trên lễ đường, Lục Dĩ Hàng và Mộ Ngữ Nhiễm đứng đối diện với nhau, ở bên cạnh chính là một vị mục sư. Ông cười nhẹ, nâng mắt nhìn về phía anh:
"Con có đồng ý cưới người đang đứng trước mặt con đây về làm vợ không? Dù giàu có hay nghèo khổ, dù ốm đau hay khoẻ mạnh, con cũng sẽ chỉ yêu và chung thủy với một mình cô ấy, tuyệt đối không lừa gạt, con có đồng ý không?"
Anh nhìn cô chăm chú, ánh mắt mang theo sự kiên định cùng thâm tình: "Con đồng ý."
"Được." Mục sư gật nhẹ đầu, sau đó quay sang nhìn cô:
"Con gái, con có đồng ý cưới người đàn ông đang đứng trước mặt con đây làm chồng hay không? Dù giàu có hay nghèo khổ, dù khoẻ mạnh hay bệnh tật, con cũng sẽ chỉ yêu và chung thủy với một mình cậu ấy, tuyệt đối không phản bội. Con có đồng ý không?"
Đôi mắt cô đỏ hoe, gật gật đầu: "Dạ, con đồng ý."
"Được rồi, vậy hai con có thể trao nhẫn cưới cho nhau."
Lục Dĩ Hàng bước đến nắm lấy tay Mộ Ngữ Nhiễm, sau đó lồng chiếc nhẫn vào ngón áp út của cô.
Cô mỉm cười hạnh phúc, cũng đeo nhẫn lại cho anh.
Bên dưới mọi người nhốn nháo, bắt đầu hò hét:
"Hôn đi! Hôn đi!"
Mộ Ngữ Nhiễm có chút xấu hổ, không dám làm hành động gì. Còn Lục Dĩ Hàng thì lại chiều theo ý bọn họ, rất tự nhiên mà luồn một tay ra phía sau giữ lấy gáy cô, tay còn lại ôm lấy hông cô rồi cúi đầu xuống, đặt lên môi cô một nụ hôn thật sâu.
Hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-chi-sung-kieu-the/858592/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.