Trong một quán trà, Mộ Ngữ Nhiễm ngồi đối diện với Mục Tước Ngạn, cảnh tượng này lại trùng khớp với hình ảnh lúc trước hai người từng ngồi uống trà cùng nhau ở thành phố F, chủ đề vẫn là nói về Mộ Ngữ Tâm.
Cách đó không xa, Lục Dĩ Hàng đang ngồi một mình, anh cầm tách trà lên nhấp một ngụm, thi thoảng lại liếc mắt nhìn về phía hai người bọn họ.
"Chị tôi đến tìm anh sao?" Mộ Ngữ Nhiễm nhìn người đàn ông trước mặt, hỏi một câu.
"Ừm." Mục Tước Ngạn đặt tách trà xuống, nâng mắt nhìn cô chăm chú:
"Cô ấy đang ở chỗ tôi."
Mộ Ngữ Nhiễm sửng sốt: "Ở chỗ anh? Thành phố F sao?"
"Đúng vậy."
"Chị ấy, vẫn khoẻ chứ?"
"Vẫn ổn."
"Vậy thì tốt rồi." Mộ Ngữ Nhiễm rũ mắt, nụ cười có chút chua xót.
"Sao vậy?" Nhìn thấy biểu cảm trên khuôn mặt cô, Mục Tước Ngạn hiếu kì.
"Đã rất lâu rồi, chị ấy không liên lạc lại với tôi, dù chị ấy đã về nước, cũng không hề đến tìm tôi một lần nào. Hình như chị ấy, không muốn gặp tôi thì phải."
"Mộ tiểu thư, cô nghĩ nhiều rồi, Tâm Tâm vẫn thường hay nhắc đến cô. Nếu cô thật sự muốn gặp cô ấy, thì có thể đến thành phố F tìm tôi, tôi sẽ dẫn cô đi."
"Được, vậy thực sự cám ơn Mục tiên sinh."
Mộ Ngữ Nhiễm đứng dậy, nói muốn đi tìm nhà vệ sinh. Ở bên kia, Lục Dĩ Hàng thấy cô rời khỏi chỗ ngồi thì liền nhấc chân đi đến, ngồi xuống đối diện với Mục Tước Ngạn.
"Anh và Mộ Ngữ Tâm có quan hệ gì?" Lục Dĩ Hàng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-tai-chi-sung-kieu-the/858567/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.