Trần Gia Bạch đứng lại, còn chưa phân rõ phương hướng, ánh sáng mạnh từ bốn phương tám hướng đã chiếu đến, tinh thần cậu bắt đầu có chút hoảng hốt, khu vực nhỏ quanh cậu đã được đèn chiếu sáng, ở vùng hoang vu này đặc biệt bắt mắt.
Lúc này Trần Gia Bạch càng nhìn rõ mảnh đất vàng dưới chân cậu, vết khô nứt ẩn hiện, trên đất không có một ngọn cỏ, một mảng trơ trọi, đem đến cho người ta cảm giác đã rời xa khỏi nơi có dấu tích con người.
Cậu bây giờ đang rất hối hận.
Chủ phòng đến trước ———— lão Lư ca, đã bắt đầu điều chỉnh thiết bị camera.
Thiết bị sử dụng đã được sạc điện đầy đủ, lượng điện đủ để liên tục sử dụng hơn 12 giờ.
Một cái cameras to được cố định ở trên nóc xe, có thể quay được toàn bộ khu vực này.
Bàn Đầu Ngư đưa cho Trần Gia Bạch mũ chuyên dụng để gắn camera, trên đỉnh mũ có một cái khung đỡ dài dùng cho cameras loại nhỏ, máy quay để đối diện với cậu, máy có thể lấy hình từ ngực trở lên cùng với một chút cảnh xung quanh cậu, hơn nữa còn có thể chỉnh góc máy giúp người xem nhìn được nhiều cảnh hơn.
"Nếu mọi người đã đến đông đủ, thời gian cũng không còn sớm nữa, chúng ta bắt đầu phát sóng được rồi chứ?"
Lão Lư ca vẫn luôn điều chỉnh thử thiết bị liền cười chào hỏi với Bàn Đầu Ngư và hai vị đang ngồi ở trên ghế gập là Li miêu cùng Cá mực.
Li miêu nhìn qua dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-dao-tong-quy-quan-lay-toi/2944125/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.